“Ta rồi sẽ bị gặm nhấm, ta rồi sẽ mục rữa!”
Trong tầm mắt là vực sâu tăm tối vô tận, tràn ngập vô số sinh vật khủng bố không thể gọi tên, bên tai là những lời lẩm bẩm quỷ dị như ma âm rót vào tai. Lâm Hiện lúc này cảm thấy mình như đang chịu đựng cực hình tàn khốc nhất thế gian, ngón tay đứt lìa từng tấc, da mặt bị lột sống, xương bị ăn mòn tim bị cào xé, tuyệt vọng đến cùng cực.
Trong khoảnh khắc này, Lâm Hiện điên cuồng muốn hét lớn, muốn gọi Trần lão sư, gọi tất cả mọi người, muốn khởi động Cơ Giới Chi Tâm, muốn dùng đến trường AT, nhưng hắn hoàn toàn không làm được.




